词典开精
开精
词语解释
开精[ kāi jīng ]
⒈ 开窍;开悟。
引证解释
⒈ 开窍;开悟。
引汉 王充 《论衡·实知》:“天下之事,世间之物,可思而知,愚夫能开精;不可思而知,上圣不能省。”
相关词语
- kāi màn qún dǎo开曼群岛
- jīng qǐ精绮
- kāi chú开厨
- bài jiā jīng败家精
- shuǐ jīng水精
- kāi yáng hūn开洋荤
- kāi jǐng开景
- qióng jīng穷精
- chūn jīng春精
- chuí jīng垂精
- jīng yè精液
- kāi shì zuǒ yòu开释左右
- kāi bái开白
- kāi dòng开冻
- jīng zéi精贼
- jīng jiàn精鉴
- kāi shuǎng开爽
- hái jīng还精
- shú jīng熟精
- jīng bái zhī xīn精白之心
- kāi shì开示
- jīng shén tóu ér精神头儿
- huò rán kāi lǎng豁然开朗
- guǎng kāi xián lù广开贤路
- yán jīng dān sī研精殚思
- bù kāi yǎn不开眼
- kāi shǔ开曙
- kāi diào开吊
- kāi shè开赦
- kāi hé开阖