词典令誉
令誉
词语解释
令誉[ lìng yù ]
⒈ 美好的名声。
例幼有令誉。——《周书·肖瓛传》
英good fame;
引证解释
⒈ 美好的声誉。
引南朝 宋 刘义庆 《世说新语·言语》:“钟毓、钟会,少有令誉。”
《旧五代史·晋书·范延光等传论》:“延光 昔为 唐 臣,绰有令誉,洎逢 晋 祚,显恣狂谋。”
鲁迅 《坟·人之历史》:“惟天物繁多,不可猝尽,故每见新种,必与新名,于是世之欲以得新种博令誉者,皆相竞搜采,所得至多。”
国语辞典
令誉[ lìng yù ]
⒈ 美好的声誉。
引《旧五代史·卷九七·晋书·范延光等传·史臣曰》:「延光昔为唐臣,绰有令誉。」
相关词语
- bù lìng zhī不令支
- wú lìng无令
- cāi quán xíng lìng猜拳行令
- yuè lìng月令
- lìng jì令绩
- yuè fǔ lìng乐府令
- chì lìng赤令
- qián lìng前令
- chē lìng车令
- zhēng lìng征令
- qū lìng驱令
- sī lìng bù司令部
- yóu yù游誉
- jiǔ lìng酒令
- lìng guǐ令轨
- lìng gōng令公
- táo lìng zhái陶令宅
- lǐn xī lìng廪牺令
- lìng rén qiè chǐ令人切齿
- lìng jūn令君
- shí lìng时令
- chí shēng zǒu yù驰声走誉
- xùn lìng训令
- mìng lìng shì命令式
- huàn zhě líng宦者令
- lìng cái令才
- lìng rén zuò ǒu令人作呕
- shī yù诗誉
- lìng shǐ令史
- yù wàng誉望