词典清采
清采
词语解释
清采(清採)[ qīng cǎi ]
⒈ 清峻而有风采。
引证解释
⒈ 清峻而有风采。
引南朝 梁 刘勰 《文心雕龙·铭箴》:“魏文 《九宝》,器利辞钝;唯 张载 《剑阁》,其才清采。”
相关词语
- qīng mì清谧
- qīng gǎo清稿
- páng sōu bó cǎi旁搜博采
- qīng fēng jùn jié清风峻节
- luǎn qīng卵清
- chéng qīng tiān xià澄清天下
- qīng nòng清弄
- qīng shú清熟
- qīng yáng清阳
- qīng xuē清削
- qīng chāo清超
- qīng miào qì清庙器
- zhèng cǎi正采
- jiān shōu bìng cǎi兼收并采
- qīng gōng chú dào清宫除道
- cǎi wēi采薇
- cǎi lù采录
- cǎi lín采鳞
- qīng xiān清鲜
- qiú mǎ qīng kuáng裘马清狂
- tīng cǎi听采
- qīng cāng chá kù清仓查库
- qīng lǐ清理
- qīng fēng gāo jié清风高节
- qīng shāng qǔ清商曲
- qīng jié jiā清节家
- qīng néng清能
- qīng gōng清宫
- cǎi jīn chuán采金船
- qīng fú清浮