词典穷天
穷天
词语解释
穷天[ qióng tiān ]
⒈ 谓季冬时节。
⒉ 终天;毕生。
⒊ 高入天际。
引证解释
⒈ 谓季冬时节。
引《文选·颜延之<北使洛>诗》:“阴风振凉野,飞雪瞀穷天。”
李善 注:“穷天,谓季冬之日月穷尽也。”
⒉ 终天;毕生。
引唐 韩愈 《潮州刺史谢上表》:“怀痛穷天,死不闭目。”
宋 曾巩 《杂诗》之三:“穷天破大惑,更觉功业久。”
⒊ 高入天际。
引南朝 宋 鲍照 《凌烟楼铭》序:“重树穷天,通原尽目。”
元 倪瓒 《垂虹亭》诗:“飞云忽入户,去鸟欲穷天。”
相关词语
- tiān yìng天应
- qióng wèn穷问
- qióng gēn jiū dǐ穷根究底
- qióng jǔ穷沮
- zhǐ tiān shè yú指天射鱼
- màn tiān wáng漫天王
- jiāo tiān shè郊天赦
- tiān wén shēng天文生
- qióng jīng穷精
- hǎi běi tiān nán海北天南
- tiān ruì天睿
- yú wèi wú qióng余味无穷
- chéng qīng tiān xià澄清天下
- tiān bù天篰
- qíng tiān jià hǎi檠天架海
- qióng ér穷儿
- hàn tiān zhèn dì撼天震地
- rén dìng shèng tiān人定胜天
- qí tiān hóng fú齐天洪福
- tiān yā天呀
- qióng shì穷市
- shòu mìng yú tiān受命于天
- bái bǎn tiān zǐ白版天子
- lù tiān露天
- qióng shǒu穷守
- dīng qióng丁穷
- tiān jīn kuài bǎn天津快板
- yī yè tiān一夜天
- dá qióng达穷
- péng tiān鹏天