词典相胜
相胜
词语解释
相胜[ xiāng shèng ]
⒈ 相称。
⒉ 相互压服,制约。
引证解释
⒈ 相称。
引汉 王充 《论衡·案书》:“薄厚不相胜,华实不相副,则怒而降祸。”
⒉ 相互压服,制约。
引宋 苏轼 《上神宗皇帝书》:“相胜以力,相高以言,而名实乱矣。”
郭沫若 《中国古代社会研究》第二篇第一章第三节:“《墨子·经下》和《经说下》中明白地表现了五行相胜之说:‘五行毋常胜,说在宜。’”
相关词语
- shēng qì xiāng tōng声气相通
- yuán xiāng圆相
- xiāng zhī相知
- xiāng jìn相近
- xiāng jīng bó yǒu相惊伯有
- bǎo xiāng保相
- què qiáo xiāng huì鹊桥相会
- xiāng bó zhòng相伯仲
- xiāng lì相丽
- xiāng jiāng相将
- xiāng sī yè相思业
- fǔ chē xiāng yī辅车相依
- kǒu kǒu xiāng chuán口口相传
- miè xiāng灭相
- shǒu shèng守胜
- xiāng xùn相逊
- rén dìng shèng tiān人定胜天
- háo shèng豪胜
- wō nāng xiāng窝囊相
- zhào xiàng jī照相机
- shì xiàng世相
- mò bù xiāng guān漠不相关
- xiāng mí相靡
- lǎn shèng览胜
- shèng xiāng圣相
- dì xiāng递相
- bīng róng xiāng jiàn兵戎相见
- míng shí xiāng fú名实相符
- xiāng rěn wèi guó相忍为国
- xiāng mó相磨