词典止禁
止禁
词语解释
止禁[ zhǐ jìn ]
⒈ 禁止。
引证解释
⒈ 禁止。
引《汉书·武帝纪》:“秋,止禁巫祠道中者。”
颜师古 注:“今此总禁百姓巫覡於道中祠祭者耳。”
相关词语
- jìng zhǐ静止
- guān zhǐ shén xíng官止神行
- jìn tiáo禁条
- fèi zhǐ废止
- jīn jié禁诘
- jīn yuàn禁苑
- tōng jìn通禁
- jīn fāng禁方
- zú zhǐ足止
- zhōng zhǐ终止
- zhī zú zhī zhǐ知足知止
- jīn jiǔ禁久
- jīn fǎ禁法
- jīn jí禁籍
- jìn jué禁绝
- dà jìn大禁
- shū jìn疏禁
- jīn wéi mén禁围门
- jīn gé禁阁
- gào zhǐ fān告止幡
- yù jìn玉禁
- jǔ zhǐ xián yǎ举止娴雅
- guān jīn官禁
- jìn wèi禁卫
- chuò zhǐ辍止
- zhù zhǐ驻止
- dòng zhǐ动止
- jīn kǒu lì禁口痢
- zhǐ dào止道
- zhǐ yǔ止雨